Nhím con sống cùng với bố mẹ trong một căn nhà gỗ gần cánh đồng hoa rực rỡ. Nhím con rất vui vẻ, thông minh, hòa đồng, chỉ mỗi tội hay lề mề.
Sáng sớm mỗi lần mẹ gọi dậy đi học, Nhím cứ nằm lăn qua lăn lại, luôn miệng năn nỉ:
- Cho con ngủ thêm một phút nữa thôi nha mẹ!
Vì thế mà Nhím rất hay bị muộn giờ học.
Ở trường, Nhím chơi thân với bạn Sóc xù, vì mái tóc của Sóc xoăn tít giống như cọng mì nên các bạn đặt cho biệt danh đó. Nhím và Sóc có rất nhiều điểm giống nhau, như cùng thích xem phim hoạt hình, thích ăn xúc xích và thích hát ca. Tuy nhiên, không ít lần Sóc xù giận bạn vì thói hay trì hoãn của Nhím.
Hôm nọ, Sóc xù hẹn Nhím đến nhà mình chơi, vừa xem phim hoạt hình vừa ăn bánh bông lan do mẹ Sóc làm. Hết giờ học, thay vì đến nhà Sóc như đã hẹn, Nhím lại bảo:
- Cho mình một phút nữa nha Sóc xù!
Đó là vì Nhím còn đang mải chơi cầu tuột với các bạn. Biết tính Nhím rồi nên Sóc xù nhắc:
- Bạn hứa rồi nhé, mình đợi bạn ngoài hành lang đó.
Rồi Sóc xù đứng đợi Nhím. Đợi mãi, đợi mỏi cả chân mà Nhím cứ mải chơi quên mất bạn Sóc xù. Sóc xù buồn bã đi về nhà một mình.
Một hôm, Sóc xù thông báo sẽ cùng gia đình chuyển nhà đi nơi khác. Vì vậy, cô bé không học trường cũ nữa. Các bạn trong lớp đều buồn, nhất là Nhím. Nhím quyết định vẽ một bức tranh để tặng bạn Sóc xù.
Ngày chia tay, bạn bè đều đến đông đủ và đúng giờ, ngoại trừ Nhím. Khi Nhím đến thì Sóc xù đã theo ba mẹ lên xe đi mất, Nhím không kịp gửi món quà cho bạn.
Nhím buồn quá khóc sưng cả mắt. Bố mẹ hỏi Nhím có chuyện gì, Nhím bèn kể rõ sự tình. Bố xoa đầu Nhím nói:
- Thời gian quý lắm con ạ. Dù chỉ là một phút con cũng phải tận dụng để không lỡ mất việc gì.
Nhím ân hận lắm, từ đó Nhím thay đổi hẳn. Làm việc gì cậu cũng nhanh nhẹn và không bao giờ lề mề, hay xin thêm một phút như trước kia nữa.
Sưu tầm