Bé Sâu nhà tôi năm nay 3 tuổi, rất nghiện ti vi nên bé không từ chối bất kỳ chương trình truyền hình nào được chiếu trên ti vi, kể cả thời sự, phim tâm lý dài tập…
Thói quen đó được hình thành từ khi Sâu còn rất nhỏ. Đến giờ ăn, chỉ có bật ti vi hoặc phim hoạt hình thì bé mới chịu ngồi yên để ăn hết suất. Thêm vào nữa, chồng tôi lại có thói quen vừa ăn cơm tối vừa xem chương trình thời sự. Lâu ngày, bé Sâu trở nên lười ăn hơn và bị lệch khúc xạ do xem ti vi nhiều. Từ khi phát hiện ra bé Sâu bị lệch khúc xạ, vợ chồng tôi quyết định bỏ chiếc ti vi lắp ở phòng bếp và thực hiện “thiết quân luật” đối với thời gian xem ti vi của con. Hai vợ chồng tôi cất hết điều khiển ti vi. Mỗi ngày, bé chỉ được xem khoảng 1 tiếng đồng hồ vào buổi chiều, lúc đi học mẫu giáo về và trước giờ đi ngủ. Thời gian đầu, Sâu tỏ ra chống đối, không ăn cơm và khóc ăn vạ. Vợ chồng tôi phải đấu tranh tư tưởng ghê gớm lắm, nhất quyết không chịu thua “chiến thuật chống đối” của con. Thế rồi một vài lần nhịn đói, khóc lóc mà không có ai dỗ dành, hưởng ứng, bé đành ngoan ngoan làm theo yêu cầu của bố mẹ. Trộm vía, sau khoảng 2 tháng, bé Sâu đã chịu đến bữa thì ăn và không còn đòi xem ti vi nữa.
Đức Kha (Quế Võ, Bắc Ninh)