Trẻ con như tờ giấy trắng, người lớn chúng ta vẽ gì lên sẽ là như thế. Không nên lạm dụng đòn roi gây khủng hoảng tâm lý cho các bé, biến bé thành đứa trẻ ưa bạo lực, hỗn hào.
Khi tôi về làm dâu, con của em gái chồng tôi được 6 tháng. Năm nay, cháu đã gần 4 tuổi. Suốt từ lúc ẵm ngửa cho đến khi lên 2, ai cũng khen cháu ngoan, dễ thương. Nhưng khi bà nội cháu về quê, bố mẹ bận đi làm, phải thuê người giúp việc thì tính nết cháu thay đổi hẳn. Từ một đứa bé ngoan, cháu trở nên bướng bỉnh, sẵn sàng ném đồ chơi hoặc tát vào mặt người khác, bất kể đó là ai, chửi bậy, nói hỗn…
Tình cờ một buổi sáng đến chơi nhà khi chỉ có cháu và chị giúp việc, tôi chứng kiến cháu bị chị giúp việc đánh rất nhiều. Hễ cháu nghịch một chút, không cần nói nhiều, chị cầm cái thước rõ to đánh vào bàn tay nhỏ xinh của cháu. Chị còn bảo: “Đánh cho mày mất khóc”.
Tôi thiết nghĩ, trẻ con như tờ giấy trắng, người lớn chúng ta vẽ gì lên sẽ là như thế. Không nên lạm dụng đòn roi gây khủng hoảng tâm lý cho các bé, biến bé thành đứa trẻ ưa bạo lực, hỗn hào. Hãy dùng trái tim để dạy dỗ bé. Đó mới là cách hay.
Đỗ Thị Lệ Thủy (Hà Nội)