Khi đến tuổi ăn dặm, bé gái nhà tôi rất lười ăn. Mỗi bữa ăn là phải bế bé đi rong khắp nhà, ra ngoài đường mới chịu ăn, ăn một bát bột mất cả một tiếng rưỡi, nhưng ít khi nào ăn hết trọn một bát.
Có lẽ vì thiếu chất nên bé hay ốm và khá gầy. Ngay chính bản thân tôi hồi trước, nghe mẹ kể lại là mỗi khi cho tôi ăn cũng phải bế đi rong khắp khu tập thể nên đến giờ vẫn kén ăn lắm.
Lo ngại con sau này giống mình, tôi quyết định đưa con vào khuôn phép. Cứ để khi nào con đói, đòi "măm măm" thì mới cho ăn. Tôi chỉ cho bé ăn đúng 2 bữa bột /ngày, ăn được bao nhiêu thì ăn, còn lại là uống sữa, trái cây và sữa chua giữa 2 bữa bột. Đêm uống sữa, sáng cũng uống sữa.
Đến giờ ăn là tôi cho bé ngồi vào ghế, ban đầu bé có hét, khóc, giẫy giụa đòi xuống ghế, nhưng tôi lờ đi. Nếu chỉ ăn được vài thìa thì cũng không cho ăn nữa, đến giờ ăn mới cho ăn. Khi ăn, không được xem tivi, không đồ chơi, không gì cả, chỉ có mẹ, bát bột và cái thìa. Có lẽ vì thế mà bé tập trung ăn, ăn ngoan và nhanh hơn.
Nguyễn Thị Hạnh (Bình Chánh, TP.HCM)