Mọi người bảo: Con bé này ngọt ghê, chẳng trách chồng nó không moi ruột gan ra...
Chỉ cần có tình yêu là sẽ làm được thôi. Đàn ông thời nay khác xưa lắm rồi… Đừng ghen tị, hãy dịu dàng để bạn có người đàn ông còn tuyệt vời hơn thế này nữa!
Anh sinh trưởng trong một gia đình công chức, là con một và được bố mẹ yêu chiều. Có thể nói, chẳng bao giờ anh phải làm việc nhà, quần áo chẳng bao giờ phải giặt...
Yêu em, một cô gái đầy cá tính mạnh mẽ. Hoàn toàn khác biệt với anh. Mỗi khi có chuyện, hai đứa giận hờn, anh là người đầu tiên khóc trước… Trời đất, sao anh mau nước mắt đến thế, anh quá hiền nên em thấy thương…
Rồi mình thành vợ chồng, rồi Rô ra đời... Những ngày vất vả… Lúc đó, bắt đầu tị nhau việc nhà, rồi chồng đi làm về muộn, rồi chồng đi chơi... Trời ơi, sao khổ thế này! Em khóc mỗi khi qua nhà bà ngoại. Sao thấy tiếc những ngày thơ bé. Ước gì cứ ở mãi với bố mẹ chẳng lớn, chẳng lấy chồng, chẳng sinh con đẻ cái… có phải sướng hơn không?
Rồi không căng thẳng, đổi chiến thuật… Dịu dàng... "Anh ơi! hôm nay anh về sớm anh nhé, chiều em đi chợ nấu món anh thích đấy".
Ở cơ quan, trước khi ăn cơm, em gọi điện "Anh ăn cơm chưa? Hôm nay công việc có mệt không?". Mọi người bảo: Con bé này ngọt ghê, chẳng trách chồng nó không moi ruột gan ra...
Rồi em tập dần cho anh thói quen biết cùng em làm việc nhà. Chiều tan sở, đón con về, em nấu cơm thì anh tắm cho con, em lau nhà tầng một thì anh lau tầng hai... Làm xong việc cho nhanh để được ôm vợ...
Hạnh phúc là những buổi tối cuối tuần hai vợ chồng đưa con đi chơi, đi
ăn kem... Thỉnh thoảng, chồng bảo hôm nay không nấu nướng nữa, anh cho cả nhà đi ăn nhà hàng, xem có món gì đặc biệt không để về vợ nấu cho chồng ăn...
Hạnh phúc là vợ chồng biết sẻ chia, cùng làm việc nhà, đơn giản là thế mà được vợ yêu nhất trên đời, anh nhỉ?
Minh Quang