Yêu thương gia đình
Bé Su năm nay 6 tuổi, chuẩn bị học lớp 1 rồi mà vẫn nhõng nhẽo. Su cứ đòi ông cõng trên lưng để làm ngựa cho Su cưỡi. Su còn lấy chổi làm roi quất vào mông ông giống như một kị sĩ thực thụ. Tuổi già sức yếu, nhưng vì thương cháu nên ông đành chiều Su. Vì vậy, trò chơi “kỵ sĩ” chỉ chấm dứt khi nào Su cảm thấy chán. Không những vậy, Su còn hay bất chợt đòi bà mua những thứ mình thích, bất kể thời gian và địa điểm. Bà vốn thương cháu nên dù có đau chân nhưng cũng cố ra phố mua đủ thứ mà Su yêu cầu.
Chứng kiến nhiều lần như vậy, mẹ gọi Su đến và nhẹ nhàng bảo: “Con như vậy là vô lễ. Ông bà đã già, đáng lẽ ra, con phải đấm lưng giúp ông, rót nước giúp bà hay trò chuyện để ông bà vui. Con mà còn như vậy, cả nhà sẽ không thương con nữa. Ngay cả bạn bè, thầy cô cũng xa lánh con”.
Su ngạc nhiên hỏi mẹ: “Như vậy là không ngoan hả mẹ?”. Mẹ xoa đầu Su bảo: “Đúng vậy, như thế là không ngoan!”. Dường như Su đã hiểu nên rụt rè khoanh tay xin lỗi cả nhà. Từ đó, Su có vẻ ngoan hơn khi biết yêu thương gia đình mình, luôn làm ông bà, ba mẹ hạnh phúc. Nghe lời mẹ, Su luôn giúp ông trồng hoa, ca hát cho bà vui, đấm lưng giúp ba... Ngôi nhà tràn ngập tiếng cười do chính Su mang lại.
Yêu thương bạn bè
Trong lớp học, Bim là cậu bé to con nhất nhưng cũng xấu tính nhất. Bim hay cậy khỏe mà bắt nạt những người bạn yếu hơn mình. Tuy nhiên, dù bị bắt nạt nhiều lần nhưng cả lớp không dám thưa với cô giáo vì sợ Bim đánh.
Một ngày nọ, Bim giành đồ chơi của bạn Tí đến nỗi bị hỏng, làm Tí òa khóc. Cô giáo phát hiện, các bạn cũng thưa với cô rằng Bim đã bắt nạt các bạn ngay từ đầu năm học. Cô giáo đã mời ba mẹ Bim đến. Từ đó, cô giáo đặc biệt quan tâm đến Bim nhiều hơn, “nhất cử nhất động” của Bim đều được cô giáo ghi nhận để cùng ba mẹ Bim giải quyết. Ba mẹ Bim thì dùng rất nhiều lý lẽ để khuyên bảo, dạy dỗ Bim phải biết yêu thương, hòa đồng với bạn bè. Mẹ Bim còn mua nhiều truyện tranh, đĩa phim hoạt hình về tình bạn cho Bim xem.
Sau một thời gian được ba mẹ và thầy cô uốn nắn “nghiêm ngặt”, Bim đã biến thành một cậu bé khác xưa rất nhiều: hòa đồng, cởi mở và luôn yêu quý các bạn.
Yêu thương loài vật
Mẹ mới mua cho Mi một chú cún rất dễ thương. Thế nhưng, Mi mải chơi nên luôn bỏ bê và quên không cho cún ăn, thậm chí đánh cún nếu cún luẩn quẩn lại gần. Mẹ buồn lắm, rồi nghiêm nghị bảo Mi: “Loài vật cũng cần sự sống như con người để tồn tại. Con nghĩ sao nếu ba mẹ bỏ đói con, đánh đập con như con đã làm với chú cún này?”. Nghe xong, Mi mếu máo: “Tại nó suốt ngày sủa làm con bực mình”. Mẹ bẹo yêu vào má Mi: “Con cần phải huấn luyện nó chứ, nhưng không phải là cách đánh đập mà cần dịu dàng hơn. Loài vật vốn không thích đau, cũng giống như con người chúng ta thôi, con gái ạ!”. Mi nghe lời mẹ nói, vội vàng vào nhà bếp lấy thức ăn cho cún. Từ đó trở đi, Mi và cún giống như đôi bạn thân thiết.
Thế giới có tồn tại vĩnh cửu, có tốt đẹp ở tương lai hay không đều phụ thuộc vào những hành động “hữu cảm” ở các bé. Chính vì vậy, tình thương yêu sẽ là nền tảng vững chắc cho bé bước vào thế giới này.
Nguyễn Thanh Vũ