Con Chuột tự hỏi: “Hẳn là có đồ ăn gì trong hộp đây?”.
Nhưng liền sau đó, nó hốt hoảng phát hiện ra đó lại là cái bẫy chuột.
Chuột ta bèn chạy ra ngoài vườn và la lên: “Có một cái bẫy chuột trong nhà! Có một cái bẫy chuột trong nhà!”.
Chị gà cục ta cục tác chạy tới: “Chú Chuột này, đây quả thật là mối lo ngại ghê gớm đối với chú, nhưng nó chẳng phiền hà gì với tôi. Tôi không thể bị vướng bởi một cái bẫy chuột được”.
Chuột quay sang anh Heo, nói với vẻ lo lắng: “Anh Heo ơi, trong nhà có một cái bẫy Chuột”.
Heo ta tỏ ra thông cảm: “Tôi rất lấy làm tiếc, cậu em ạ! Tôi chẳng thể làm gì được, nhưng tôi sẽ cầu nguyện cho chú”.
Chuột chạy tới bác Bò tỉ tê. Bác Bò một lần nữa trấn an: “Tôi rất hiểu cậu, nhưng tôi chẳng thể giúp gì”.
Chuột lẳng lặng bước vào nhà. Lòng buồn thỉu buồn thiu, một mình nhìn cái bẫy chuột tàn nhẫn của bác nông dân.
Thế rồi đêm nọ, một tiếng động vang lên trong ngôi nhà, hệt như tiếng sập bẫy. Vợ của bác nông dân chạy tới để xem có bắt được con chuột nào không. Trong đêm tối loạng choạng, bà đã bị một con rắn độc cắn khi mon men tới cái bẫy vốn đang sập vào đuôi của con rắn.
Bác nông dân nhanh chóng đưa vợ đi cấp cứu. Khi về nhà, bà đã bị sốt, mọi người khuyên bác cho vợ ăn cháo để có thể giảm sốt, vì thế bác nông dân bắt chị Gà làm thịt để nấu cháo cho vợ.
Thế nhưng, bệnh tình vợ ông cũng không giảm. Bạn bè và hàng xóm tới thăm hỏi rất đông. Để thiết đãi họ, ông đã làm thịt anh Heo.
Sau nhiều ngày, vợ ông đã qua đời. Nhiều người đến lễ tang và vì thế, bác nông đã mổ thịt bác Bò để có đủ thức ăn đãi khách, những người đã rất quan tâm tới gia đình ông.
Các bé thấy không, chị Gà, anh Heo, bác Bò đều ngoảnh mặt hay làm ngơ trước câu chuyện của chú Chuột và họ đều không giữ nổi mạng sống của mình. Vì vậy, trong cuộc sống hằng ngày, nếu các bé biết được có một ai đó trong nhóm bạn của mình đang gặp khó khăn dù chuyện đó chẳng liên quan tới mình, bé đừng quay lưng lại với bạn bè, mà hãy để mắt tới mọi người, luôn động viên và cùng họ vượt qua khó khăn nhé!
Sưu tầm