Thế rồi một ngày, như thường lệ anh rời khỏi chòi để tìm thức ăn trong khi bếp lửa trong lều vẫn cháy. Khi anh trở về thì túp lều đã ngập trong lửa, khói cuộn bốc lên trời cao. Bao nhiêu thứ anh gom được và cất giữ từ trước tới nay đều tiêu tan thành tro bụi. Anh chết lặng và tuyệt vọng kêu khóc không thành tiếng: “Sao mọi việc thế này lại xảy đến với tôi hả trời!”.
Thế nhưng, rạng sáng hôm sau, anh bị đánh thức bởi âm thanh của một chiếc tàu đang tiến đến gần đảo. Người ta đã đến để cứu anh. “Làm sao các anh biết được tôi ở đây?” - Anh hỏi những người cứu mình. Họ trả lời: “Chúng tôi thấy tín hiệu khói của anh”.
Bé thấy không, trong cái rủi luôn có cái may mà. Sau này, bé đừng chán nản khi gặp điều gì không ưng ý trong cuộc sống nha.
Sưu tầm