Con trai mình lúc 3 tuổi bỗng nhiên trở thành “nghịch tử”, thấy gì trước mắt cũng đều ném xuống đất, ly, tách, băng đĩa…, thấy thạch sùng thì giết, còn lấy đồ chơi của bạn về nhà nữa. Mình giận lắm, quát tháo lên thì cu cậu khóc um cả nhà, thậm chí còn đánh lại mẹ, nhiều lúc muốn đánh đòn, nhưng nghĩ tội nên thôi. Nhưng cũng vì lý do có nên đánh hay không đánh mà hai vợ chồng mình cãi nhau, chồng mình thì có quan niệm “thương con cho roi cho vọt”.
Nhưng cuối cùng mình đã học hỏi được giải pháp trên một diễn đàn, áp dụng rất hiệu quả với con trai mình. Các mẹ thử áp dụng nhé!
Mỗi khi thấy con ném đồ, mình không quát tháo nữa mà đến bên cạnh hỏi han “tử tế”, lắng nghe con giải thích, sau đó phân tích cho con biết làm như thế là không nên (vỡ cốc thì lấy gì uống nước, vỡ bát thì lấy gì ăn cơm, lấy đồ của bạn thì bạn không có để chơi, không nghe lời người lớn là hư, đánh người lớn là hỗn nên sẽ không được thương nữa…).
Dĩ nhiên, bé có thể quên lời mẹ nói ngay, nhưng bạn có thể giúp bé ghi nhớ bằng cách thỉnh thoảng kể một câu chuyện nào đó (bịa ra cũng được) có trường hợp bé đánh vỡ cốc, bị mẹ mắng và không thương nữa, rồi quay sang hỏi con: “Tại sao mẹ bạn lại mắng bạn nhỉ?” để bé nhắc lại lời bạn nói với bé. Dần dần, bé sẽ ghi nhớ và không phá phách nữa.
Nguyễn Thị Chung (Tân Phú, TP.HCM)