Truyện cổ tích má viết

 8/16/2020 |  Admin   457 lượt xem

(nuoitre.com) - Truyện cổ tích má viết cho chúng tôi bằng cả sự nhọc nhằn, sự đau đớn, bằng mồ hôi, nước mắt, và bằng cả cuộc đời của má.

Mẹ ruột chúng tôi mất sau khi sinh em trai út. Chị Như, chị hai tôi, lúc đó mới lên mười. Tôi, đứa con gái thứ hai, lên tám ốm quặt quẹo. Sau nữa, thằng Thành, năm tuổi, tròn như củ khoai ngơ ngác đi tìm mẹ suốt ngày. Hai năm sau cha tôi tục huyền với người phụ nữ con nhà gia thế, một phụ nữ đẹp mới 27 tuổi. Chúng tôi gọi là "má".
 
Cha đi làm từ sáng đến tối, giao phó toàn bộ việc chăm nom con cái cho má tôi. Má làm trăm thứ việc không mấy khi ngơi tay. Chị em tôi no đủ, sạch sẽ, nhà cửa thì gọn gàng, bữa cơm dọn lên lúc nào cũng nóng sốt.
 
Cha tôi chung sống với má sau được ba năm thì đau nặng rồi mất. Lúc sắp ra đi, cha không còn nói được chỉ nhìn má tôi rồi khóc. Má lúc đó trẻ quá, đẹp quá lại chẳng phải má ruột của chúng tôi...
 
Cha vừa nằm xuống được mươi ngày đã có người đến đòi xiết nhà, xiết đồ. Gia đình nhà má khăng khăng bắt má về gả chồng nhưng má không chịu. Rồi một ngày kia, má kêu bán nhà, trả hết nợ rồi lặng lẽ dắt díu chúng tôi đi. Đó là năm 1978. Chúng tôi ở đậu nhà người chị họ xa của má, gọi là dì tư Tím.
Truyện cổ tích má viết 

 


Dì làm nghề ướp cá, bán cá, cũng góa bụa và nghèo khó. Căn nhà của dì không khác hơn cái chòi canh dưa là mấy, vậy mà còn chứa thêm má và bốn đứa chúng tôi. Dì tư Tím đem biếu ba con gà mái dầu cho một người quen để xin cho má một chân hộ lý trong bệnh viện đa khoa.
 
Hằng ngày, má dậy từ 3h30 sáng, vào bệnh viện nấu nước, châm nước cho những bệnh nhân dậy sớm rửa mặt, pha sữa, pha trà để kiếm thêm chút tiền để mua sách vở cho chị em tôi đi học. Sáu giờ, má tất tả về nhà lo cho chúng tôi ăn sáng và đến trường.
 
Bảy giờ, má trở lại bệnh viện lau cầu thang, lau sàn, cọ rửa nhà vệ sinh, thay trải giường cho người bệnh, gom rác đem đi đốt... Sau năm giờ chiều, má còn nhận giặt thuê quần áo cho những bệnh nhân khá giả. Đến tám giờ tối má mới về đến nhà, mệt rã rời.
 
Hôm nào mưa gió má về sớm hơn. Má mua về cho chị em tôi mỗi đứa một trái bắp nướng hay một túi đậu nành rang thơm giòn. Mấy chị em nằm bên má trên một manh chiếu rách, nghe má kể chuyện đời xưa. Thằng út Tài sợ lạnh cứ ôm chặt má mà khen sao má ấm quá. Thằng Thành nhõng nhẽo đòi má gãi lưng.
 
Cũng có khi má dạy chúng tôi những bài hò, bài vè để cả nhà thành một "dàn đồng ca" rất ăn ý, rất vui nhộn, mặc ngoài kia gió thổi mưa tuôn...
 
Mỗi năm vào ngày giỗ mẹ tôi, má làm một mâm cơm tươm tất. Rồi má thắp mấy nén nhang thơm, gọi hết bốn chị em tôi lại bên bàn thờ mà nói: "Đây là mẹ ruột của các con, người đã sinh ra và nuôi nấng các con. Tuy mẹ các con mất rồi nhưng ở trên trời mẹ các con vẫn luôn phù hộ cho các con mạnh khỏe". Vào ngày giỗ ba, má cũng làm như vậy. Ngày ấy cũng như mãi tới bây giờ cũng vậy, tôi vẫn tin ba mẹ tôi ở trên trời nhìn thấy chúng tôi.
 
Có một sáng, người ta đưa má về. Chân má bị phỏng nước sôi do một bệnh nhân chạy vấp vào má.. Vết phỏng rất lớn. Do ăn uống thiếu thốn, sức đề kháng yếu nên chỗ phỏng trên chân má rất lâu lành, cứ sưng lên đau nhức. Má mất ngủ nhiều, ốm rạc như con cò.
 
Chị Hai khóc, năn nỉ má cho đi làm thay mà má không đồng ý. Rồi má nén đau, cố lê chân đi làm trở lại. Về sau, vết bỏng ở chân má làm sẹo, một sẹo lồi nhăn nhúm chạy từ cổ chân đến hết mu bàn chân trái. Dáng má đi không còn tự nhiên nữa.
 
Dì tư Tím mua được một căn nhà ở gần chợ, bán rẻ căn nhà lá cho má con tôi. Năm đó, chị hai tôi thi đậu vào Trường Cao đẳng Sư phạm Cần Thơ. Thương má cực nhọc, chị định bỏ học đi làm thuê. Má cương quyết không cho. Chưa bao giờ má cương quyết như vậy. Thắp nén nhang trên bàn thờ ba, má khấn (cốt cho chị Hai nghe): "Con gái lớn của mình định bỏ học. Khi về nơi chín suối, em biết nhìn anh sao đây...".
 
Chị Hai khóc, xin lỗi má rồi chấp nhận đi học. Hai năm sau tôi cũng vào đại học và cũng được má soạn vali quần áo cho tôi rồi đưa đi. Tôi mở cái vali ra nhìn mà thương má đứt ruột: ngoài quần áo, má còn bỏ vào kim chỉ, dầu gió, tem thư, bông băng thuốc đỏ, thuốc cảm...
 
Dường như má có thể gói trọn sự thương yêu của má vào trong từng thứ một. Bốn năm, chị em tôi ra trường lênh đênh tìm việc thì cũng là lúc thằng Thành vào Đại học Luật Sài Gòn và năm sau nữa là thằng Tài vào Đại học Y Cần Thơ. Làm sao đong được sự vất vả, cực nhọc của má lúc ấy. Lưng má còng đi, tóc đã lốm đốm bạc, da tay chai sần.
 
Nhiều năm trôi qua, má lần lượt dựng vợ gả chồng cho ba đứa con lớn. Thằng Tài vẫn ở với má và chưa có gia đình riêng. Giờ nó là bác sĩ ngoại khoa của bệnh viện mà xưa má làm hộ lý. Nó tâm sự rằng, hễ đi trực đêm mà nghe tiếng rao "nước sôi đây" là giật mình thảng thốt tưởng như tiếng má, nghẹn thắt cả lồng ngực.
 
Những ngày rảnh rỗi, chị em tôi dẫn lũ con về với má cho má vui. Đám trẻ quấn quít bên má không rời nửa bước. Đứa nhổ tóc sâu, đứa bóp tay, đứa bóp chân cho bà. Một lần, bé Du con tôi xoa vào vết sẹo trên chân má mà nói: "Bà ngoại ơi, con bị phỏng tay có một chút đã đau ghê. Ngoại phỏng nhiều vậy chắc là khiếp lắm". Má tôi cười: "Lâu quá, ngoại quên mất rồi".
 
Một chiều mưa tôi về thăm má, nằm bên má tâm sự chuyện chồng con. Mưa ầm ào, mưa tầm tã, tôi kêu lạnh má liền kéo mềm đắp cho tôi, tôi thì lại đắp cho má y như lúc tôi còn nhỏ ngủ chung với má vậy. Chân tôi lạnh tôi tìm hơi ấm nơi chân má. Tôi chạm vào vết sẹo trên cổ chân má, cái vết sẹo đã thành thân thuộc với tôi vậy mà tự nhiên tôi rơi nước mắt.
 
Nghĩ lại, tôi có chồng có con, vợ chồng tôi luôn quấn quít đầm ấm... Còn má, má chỉ được hạnh phúc làm vợ trong ba năm lẻ. Trong những năm tháng dằng dặc sau này, chắc cũng có lúc má khát khao một hạnh phúc riêng tư, cũng có lúc má cô đơn, mệt mỏi mà không có ai chia sẻ. Má ơi, sự lựa chọn của má sao nghiệt ngã quá vậy!
 
Đã bao lần má kể cho các con tôi nghe những câu chuyện cổ tích về công chúa, về hoàng tử, về các cô tiên xinh đẹp...
 
Một ngày kia con tôi lớn lên, tôi sẽ kể cho các con tôi nghe về "Bà Tiên" của chị em tôi, “Bà Tiên” tóc bạc, dáng đi hơi khập khiễng vì một vết sẹo dài... Và kể rằng, chị em chúng tôi là những đứa trẻ mồ côi may mắn và hạnh phúc nhất trên đời khi gặp được “Bà Tiên” trong truyện cổ tích của cuộc đời mình.
 
Sưu tầm

liên quan

8 lời nói dối trong cuộc đời của mẹ  1883

 10/6/2021  | 

Thuở nhỏ, gia đình cậu rất nghèo, tới bữa, chẳng mấy khi cơm đủ ăn, mẹ lấy cơm ở trong chén mình chia đều cho các con. Mẹ bảo: Các con, ăn nhanh đi, mẹ không đói! - Lần nói dối đầu tiên của mẹ.

Xem chi tiết 

Bàn tay của mẹ, bài học của con  1551

 10/6/2021  | 

Một cậu thanh niên học hành xuất sắc nộp đơn vào chức vụ quản trị viên của một công ty lớn. Anh ta đã vượt qua được 2 đợt phỏng vấn và ông giám đốc muốn gặp trực tiếp để có quyết định nhận hay không nhận anh vào. Ông giám đốc thấy học bạ của chàng thanh niên, tất cả đều tốt, từ bậc trung học đến các chương trình nghiên cứu sau đại học cũng đều xuất sắc, không năm nào mà anh không hoàn thành vượt bậc.

Xem chi tiết 

Bố mẹ… đang tập lắng nghe  1628

 10/6/2021  | 

Nửa đêm, chuông điện thoại reo vang. Những ý nghĩ lo lắng bỗng tràn đầy trong đầu óc của người mẹ. Và người mẹ nhấc máy “Alô ?”. Bỗng bà nghĩ đến con gái mình. Bà nắm ống nghe chặt hơn và nhìn về phía người bố, lúc này đã tỉnh dậy xem ai đã gọi điện cho vợ mình.

Xem chi tiết 

Cá chuối đắm đuối vì con  3911

 10/6/2021  | 

Dân gian vẫn thường có câu "Cá chuối đắm đuối vì con", nói lên tình yêu thương con bao la rộng lớn như trời bể, sẵn sàng hy sinh thân mình vì con của người mẹ. Vậy nên, hãy yêu mẹ khi còn có cơ hội, các bé nhé!

Xem chi tiết 

Cái cúc áo  1806

 10/6/2021  | 

Tôi Hồi Hộp Mở Gói Quà. Bên Trên Là Một Tấm Thiệp To, Còn Bên Dưới Là Một Chiếc Đồng Hồ Để Bàn Rất Dễ Thương Và Một Cái Cúc Áo…

Xem chi tiết 

Cái ôm có màu gì?  2038

 10/6/2021  | 

Bất kỳ khi nào cháu cảm thấy bối rối, bất an, là cháu đòi tôi ôm lấy nó. Hoặc khi cháu thấy tôi có vẻ buồn hoặc căng thẳng, thì cháu bảo: "Hình như mẹ đang cần được ôm".

Xem chi tiết 

Cánh cửa không bao giờ khóa  806

 10/6/2021  | 

Audio lúc đó 18 tuổi và như nhiều thanh niên mới lớn khác, luôn cảm thấy khó chịu khi phải sống trong một gia đình nền nếp, khuôn phép. Vì vậy, bỏ mặc lời khuyên nhủ của cha mẹ, Audio nhất quyết bỏ nhà đi để có cuộc sống tự do của riêng mình.

Xem chi tiết 

Cậu bé thỉnh cầu lái xe đợi mẹ, ai nấy đều lặng người khi người mẹ lên xe   779

 10/6/2021  | 

Mới nghe lời thỉnh cầu của cậu bé, nhiều người tỏ ra khó chịu. Nhưng khi người mẹ bước lên xe, ai nấy đều lặng người.

Xem chi tiết 

Chiếc xe đạp của mẹ  1721

 10/6/2021  | 

Năm tôi 12 tuổi, mẹ tôi “đem” về nhà một chiếc xe ðạp. Tôi nói là “đem” vì lúc nhỏ tôi nghĩ, khi mua một thứ gì thì hiển nhiên thứ ðó phải mới coóng, và ở trong tình trạng tốt nhất.

Xem chi tiết 

Chú chó bị vứt bỏ  874

 10/6/2021  | 

Có một lần, tôi gọi taxi để đưa con chó của tôi đi khám bệnh. Vì con chó ho rất nặng tiếng nên gây chú ý đến người tài xế. Anh ta quay lại hỏi: “Con chó bị cảm lạnh à?”

Xem chi tiết 

Cổ tích đêm Giáng Sinh  753

 10/6/2021  | 

Có một cô bé mồ côi cha sống với mẹ tại một vùng quê hẻo lánh. Nhà rất nghèo, hai mẹ con phải làm việc quần quật cả ngày mới kiếm đủ ăn. Cô bé không có bạn bè, không có đồ chơi nhưng cô không bao giờ cảm thấy buồn và cô đơn.

Xem chi tiết 

Con gái nhỏ của cha  831

 10/6/2021  | 

Năm mười tám tuổi, tôi thi rớt đại học, nhưng tôi không đủ can đảm để nói với cha. Cha luôn xem tôi như niềm tự hào và tôi luôn cố gắng sống sao cho không làm cha thất vọng. Thế nhưng, đến khi điều này xảy ra…

Xem chi tiết 

Con là điều kỳ diệu của bố mẹ  762

 10/6/2021  | 

Cũng giống như nhiều cặp vợ chồng trẻ khác, Lacey Buchanan và chồng mình là Chris rất vui sướng khi biết rằng họ sẽ sinh con trai và không hoàn toàn hay biết về những khó khăn vấp phải khi niềm vui của họ được sinh ra.

Xem chi tiết 

Con vẹt xanh  791

 10/6/2021  | 

Lưu Tư Kinh, là con trai duy nhất của bà mẹ quả phụ nghèo sống ở một vùng quê hẻo lánh. Anh quyết chí lên thành phố làm ăn kiếm sống và có thể giúp được mẹ già nơi quê nhà. Công việc và những lo toan của cuộc sống hằng ngày chẳng bao giờ dứt… Vì vậy, cho dù trong lòng lúc nào cũng đầy nhớ thương mẹ già nhưng chẳng mấy khi anh thu xếp được thời gian để về thăm mẹ.

Xem chi tiết 

Cuộc sống không cho ai quá nhiều  715

 10/6/2021  | 

Tại một đất nước giàu có ở châu Âu, có một cô ca sĩ rất nổi tiếng. Tuy mới chỉ 30 tuổi nhưng danh tiếng cô đã vang dội khắp nơi, hơn nữa cô có một người chồng như ý và một gia đình hạnh phúc mỹ mãn.

Xem chi tiết 

Đôi bàn tay con  745

 10/6/2021  | 

Khi con chào đời, bàn tay con nắm chặt từng ngón tay của mẹ, hơi ấm từ bàn tay con làm dịu nỗi đau mà mẹ vừa trải qua.

Xem chi tiết 

Bữa tiệc đêm trong nhà vệ sinh  721

 10/6/2021  | 

Chị là Oshin, người giúp việc nhà cho một ông chủ ngoại ngũ tuần, rất giàu có. Đêm xuống, khi xong việc, chị lại vội vàng về với đứa con trai nhỏ 5 tuổi suốt ngày ngóng đợi mẹ về trong căn nhà tồi tàn…

Xem chi tiết 

Đôi mắt của mẹ!  772

 10/6/2021  | 

Suốt thời thơ ấu và cả khi lớn lên, lúc nào tôi cũng ghét mẹ. Lý do chính có lẽ vì bà chỉ có một con mắt. Bà là chủ đề để bạn bè trong lớp chế giễu, châm chọc tôi.

Xem chi tiết 

Đồng hồ và chiếc lược  725

 10/6/2021  | 

Có một người đàn ông rất nghèo sống với vợ. Một ngày nọ, vợ ông, người có mái tóc rất dài hỏi chồng về chuyện mua một chiếc lược mới hơn để dùng.

Xem chi tiết 

Giá trị đích thực của việc cho đi  784

 10/6/2021  | 

Khi cơn bão ập đến khu thị trấn nhỏ nơi tôi ở, rất nhiều gia đình rơi vào cảnh khốn cùng.

Xem chi tiết 
Like Fanpage Để Ủng Hộ Chúng Tôi Duy Trì Website