Vợ chồng tôi ở chung với mẹ. Nhà chật chội, "động tí" là cả nhà cùng biết. Vợ chồng âu yếm, đùa với nhau cũng phải giữ tiếng. Mẹ nhiều tuổi lại khó tính nên vợ tôi cũng thiệt thòi, phải luôn giữ ý, càng không dám đòi hỏi chồng quan tâm, chiều chuộng.
8-3 năm ấy, tôi muốn dành cho nàng một bất ngờ nhưng xem chừng khó quá. Sau khi tham khảo bí kíp của mấy đứa bạn, lên các diễn đàn kêu ca, tôi vẫn không tìm được giải pháp ổn thỏa. Tặng hoa ư? Quá bình thường, chưa biết chừng còn bị mẹ bảo “thừa tiền vẽ chuyện”. Vào bếp nấu cơm ư? Đời nào mẹ tôi đồng ý chuyện này, không khéo còn quay sang nói "mát mẻ” con dâu. Mua quà? Dẫn nàng đi chơi? Thế thì phải giấu mẹ, mà cả tôi và nàng đều không thích thế.
Thế là giữa lúc bạn bè đồng nghiệp tấp nập với quà cáp và những kế hoạch lãng mạn thì vợ chồng chúng tôi vẫn án binh bất động. Tôi bỗng thấy ngại ngùng khi giáp mặt nàng và tôi không thể ngờ rằng, 8-3 ấy lại trở thành ngày tuyệt vời nhất trong đời tôi.
Tối đó, khi về đến nhà, tôi không khỏi ngạc nhiên khi thấy nhà cửa gọn gàng, ngăn nắp, mâm cơm sắp sẵn nóng hổi, toàn những món mẹ tôi thích. Trong bầu không khí nhẹ nhàng, đầm ấm, mẹ chồng - nàng dâu thân mật chuyện trò. Khi tất cả ngồi vào bàn ăn, vợ tôi trịnh trọng tuyên bố: "Hôm nay là ngày đặc biệt của phụ nữ, vợ chồng con muốn báo cho mẹ một tin mừng xem như món quà ý nghĩa nhất. Con đã có bầu 3 tháng. Khi được thật sự làm mẹ, chắc rằng con sẽ hiểu được phần nào những gì mẹ hy sinh cho chúng con".
Mẹ tôi lặng người, còn tôi thì vô cùng sung sướng và hạnh phúc!
Sau đó, mỗi ngày qua đi, tôi đều thấy tình cảm ấm áp của 2 người phụ nữ quan trọng nhất trong cuộc đời mình. Họ đã dành cho nhau món quà tuyệt vời nhất vào ngày 8-3. Đó là tình yêu thương và niềm đồng cảm - món quà mà chẳng người đàn ông nào có thể cho họ được.
Giờ thì tôi có thể an tâm và đường hoàng chuẩn bị những bó hoa rạng rỡ nhất, hay những bữa ăn tự nấu vụng về, vào mỗi dịp dành cho phụ nữ!
Sưu tầm