Tứ rỗ ngũ vẩu

 8/18/2020 |  Admin   720 lượt xem

(nuoitre.com) - Nếu người đời có câu “Nhất lé, nhì lùn, tam dô, tứ rỗ, ngũ vẩu, lục thọt” thì trời cũng “run rủi” cho tôi chiếm đến hai “tướng”. Tướng thứ nhất là rỗ, tướng thứ hai là vẩu.

Mẹ sinh ra hai anh em tôi, một thằng đẹp như Quan Công, một thằng xấu như Trương Chi. Nghe nói, tôi thừa hưởng cái rỗ từ đời ông cố nội, thừa kế cái vẩu từ đời kị ngoại, cho nên khi lớn lên, tôi chẳng giống bố cũng không giống mẹ. Nhưng bù lại cái xấu của vẻ bề ngoài, tôi lại cực kỳ thông minh. Dẫu không được như Naponeon, nhưng tôi cũng giật được một đống các giải thưởng toán học từ cấp huyện cho đến toàn quốc. Tôi nghe ở đâu đó có câu: “Chiều cao không đo từ chân lên đến đầu mà từ đầu lên đến trời”, vì thế, tôi đã cố gắng học hành để trên thông thiên văn, dưới tường địa lý, ở giữa mỗi thứ biết một tí. Cũng chính vì xấu, nên từ bé đến lớn, tôi có ít bạn bè, cũng chẳng có người yêu.

Hồi học đại học, tôi cũng xuýt “quơ” được một em vì mến cái tài học giỏi của tôi mà đồng ý hẹn hò. Tối hôm đó, tôi tí tửng sang ký túc thăm nàng. Đang thập thò ở cửa thì nghe các bạn nàng nói chuyện với nhau: “Thiếu gì đứa mà mày yêu thằng Bảo, xấu kinh! Nhìn “bộ gặm” của nó mà xem, không khéo hôm cưới nhau, lúc bái gia tiên, răng nó bổ vỡ cái ban thờ. Còn cái mặt rỗ nữa chứ, có khi mai kia trung tâm khí tượng thủy văn họ thuê để đo lượng nước mưa trên mấy cái vũng ấy cũng nên”. Cả bọn cười phá lên, tôi nghe rất rõ cả tiếng cười sằng sặc của nàng. Trái tim tôi tan nát kể từ khi ấy.

Tôi ra trường, cũng chỉ vì cái xấu mà đi phỏng vấn ở đâu, người ta cũng nhìn tôi như nhìn một vật thể lạ kèm cái lắc đầu muôn thuở: “Hồ sơ của em thật là hiếm thấy, nhưng rất tiếc, ở vị trí này, chúng tôi cần chút hình thức…”. Sau những ngày lang thang tìm việc, tôi mới rút ra một câu châm ngôn cho mình: “Không có người nào xấu, chỉ có những người không thể đẹp được mà thôi”.

Không tình, không tiền, thất nghiệp. Đó là một số “miêu tả lâm sàng” cho tình trạng của tôi khi ấy. Thằng em đẹp trai của tôi thấy vậy bèn an ủi: “Anh hãy tự thành lập công ty cho mình và chọn bạn đời... trên mạng”. Tôi thấy ý kiến đó cũng hay.

Trong suốt hai năm trời, tôi viết một trang web kinh doanh bán hàng qua mạng. Sau khi khởi động được vài tuần, tôi đã có những khách hàng đầu tiên. Với đầu óc khá khẩm, chỉ trong vòng một năm, doanh thu đã tăng vọt, tôi bỗng từ thằng thất nghiệp trở thành triệu phú.


yeu-qua-mang.jpg


Tôi bắt đầu dành thời gian đi tìm cho mình một tình yêu. Tôi không tin trên đời này phụ nữ đều “háo sắc”. Vậy là tôi làm quen với vài cô gái trên mạng. Với trí thông minh cộng thêm một chút dí dỏm, tôi dễ dàng tán đổ các cô gái. Cũng có cô hư hỏng, cũng có cô tử tế, có cô khá đẹp, có cô lại xấu kinh hồn, nhưng chỉ sau một lần gặp mặt là các cô dẫu từ Tây Thi đến Thị Nở đều “lặn mất tăm”, dù trước đó, chúng tôi đã nói với nhau được bao lời âu yếm. Các cô chạy nhanh đến mức thằng em đẹp trai của tôi bảo tôi nên chuyển sang nghề… buôn dép do số dép các cô bỏ chạy để lại cũng sắp đủ mở một của hiệu!
Từ đó, tôi chỉ yêu đương giải sầu chứ không dám gặp mặt ai.

Rồi một lần, tôi mê mẩn một em bởi em không chỉ xinh đẹp mà mọi điều em nói đều chứng tỏ đẳng cấp của một cô gái hiểu biết, có tri thức. Chúng tôi trao cho nhau những lời nhớ nhung qua từng dòng chữ, từng tin nhắn, từng cuộc gọi. Tôi đã yêu em mất rồi, nhưng dấu ấn của nhũng “cú ngã” trước khiến tôi càng yêu em lại càng không đủ can đảm gặp em. Ngay từ đầu, tôi cũng nói với em rằng mình không phải là một anh chàng ưa nhìn, nhưng em bảo: “Tấm áo mới không làm nên tâm hồn đẹp”. Em cũng nói dù trông tôi thế nào, xấu đẹp ra sao, đối với em cũng không quan trọng, em mong chúng tôi hãy gặp nhau dù chỉ một lần.

Thấy tôi bối rối, cậu em đẹp trai của tôi khích lệ: “Anh cứ gặp nàng đi, cùng lắm lại có thêm... một đôi dép nữa vào bộ sưu tập”. Nhưng nó không hiểu rằng, mất em, tôi sẽ mất đi niềm vui vào cuộc sống này.

Cuối cùng, tình yêu cũng chiến thắng tôi giống như con thiêu thân biết chết vẫn lao vào ngọn lửa, chỉ để biết được ánh sáng mê hoặc ấy một lần trong đời, như con tằm diên ngủ suốt trăm năm, thà chỉ hát lên một lần rồi chết đi vĩnh viễn.

Tôi đợi em ở quán cà phê thơ mộng, trái tim đập mạnh đến nỗi tôi còn nghe thấy rõ nó huých cả vào xương sống. Em đến, đẹp tựa ánh trăng, ướt át như làn sương sớm, trong veo như tiếng gió thổi, bừng lên sức sống như ánh ban mai rọi xuống khu rừng nguyên sinh.

Nhưng cử chỉ của em tôi thấy... quen quen. Này là hay lơ đãng nhìn đi chỗ khác, này là những câu chuyện rời rạc, nhát gừng. Này là thỉnh thoảng lấy điện thoại ra... nhắn tin, này là nhấp nhổm… muốn về. Theo kinh nghiệm của một kẻ thông minh mà thất bại, tôi cũng biết chỉ một lát nữa thôi, tôi sẽ lại phải... “nhặt dép” khi em bỏ chạy.

“Em xin phép phải về sớm, hôm nay có họ hàng đến chơi”. “Để anh đưa em về”. “Thôi thôi, em đến bằng xe máy, em tự về được rồi”. Nàng xua tay rối rít như đỉa phải vôi.

Bóng nàng khuất trên đường phố đông nhanh hơn ma đuổi. Trái tim tôi tan nhanh hơn đá trong cốc nước sôi.

Đêm đến, tôi vào mạng và để nick bật sáng, chờ đợi trong vô vọng. Một giờ sáng, vẫn không thấy “nhà em bật đèn”. Tôi biết em đã bỏ đi nhưng không đành lòng chấp nhận. Kể từ đây, tôi không còn được ai quan tâm mỗi sáng, không còn ai chúc tôi ngủ ngon, không còn ai chia sẻ vui buồn.

Tôi ngồi như pho tượng nhìn vào màn hình máy tính. Hai giờ sáng, nick của em bật sáng, trái tim tôi run lên. Nhưng linh tính mách bảo tôi không nên vồ vập, hãy để cho em tự nói ra thì hơn. Phía bên kia, em cũng im lặng. Thời gian cứ trôi đi, trôi đi lặng lẽ….

Gần năm giờ sáng… “Chào anh”. Cuối cùng em cũng lên tiếng trước nhưng bằng một câu chào xa cách. “Chào em”. Tôi đáp lại. Giữa chúng tôi là một khoảng tối nghìn trùng. “Em không cần phải nói gì thêm nữa, anh hiểu được vì sao…”.

“Anh hiểu được vì sao em yêu anh ư ?”.


tinh-yeu1.jpg


Tôi không tin vào mắt mình khi dòng chữ ấy hiện lên, tôi vồ thêm một cái kính cận nữa đeo lên mắt, hy vọng có thể nhìn cho rõ điều nàng vừa viết lên.

“Em yêu anh thật sao ?”. Tôi gõ, những ngón tay run chợt mổ cò trên bàn phím.

“Nếu anh đồng ý, thì kể từ đây, chúng ta sẽ chính thức hẹn hò”.

Thế là tôi có em. Mỗi khi đi bên nhau, trời đổ mưa bất chợt, em thường ghé sát vào tôi cười rúc rích: “Nấp dưới răng anh khỏi ướt, tiện quá”. “Đại tiện ấy chứ”. “Đừng để giọt nước nào rơi xuống đầu em đấy nhé!”. “Đừng lo, nước đọng hết ở mấy cái... vũng trên mặt anh rồi”. Tôi ôm lấy em thì thầm.

Và từ khi có em, tôi lại nghiệm ra một điều, tứ rỗ, ngũ vẩu, nếu có thêm lục thọt nữa thì tôi vẫn tìm được tình yêu của đời mình, bởi thần Tình Ái chỉ cần có đôi cánh là đủ, khỏi cần thêm đôi mắt soi mói làm gì.

Bảo Anh

liên quan

“Cắn xé” hôn nhân  662

 8/18/2020  | 

Từ chuyện khắc khẩu, hay xỏ xiên nhau, anh chị chuyển sang cãi vã “mày, tao” rồi lôi nhau ra tòa.

Xem chi tiết 

“Cây khô không lộc, người độc không con”  1215

 8/18/2020  | 

Không biết có ngày nào đó, tôi có trở thành người độc ác hay không nhưng thật sự bây giờ tôi cảm thấy tuyệt vọng và bế tắc vô cùng.

Xem chi tiết 

“Chiến thuật” dịu dàng  738

 8/18/2020  | 

Mọi người bảo: Con bé này ngọt ghê, chẳng trách chồng nó không moi ruột gan ra...

Xem chi tiết 

“Đứa trẻ lâu năm”  683

 8/18/2020  | 

Chị chọn anh làm chồng bởi anh vui tính, tư tưởng phóng khoáng và luôn nhìn cuộc sống với con mắt lạc quan. Những tưởng chị sẽ là người vợ hạnh phúc, nào ngờ, thời gian chung sống càng dài, vai trò của chị càng tăng lên. Khi mới cưới, chị là vợ, sau đó dần dần bao gồm là vợ, là osin, là chị và giờ đây là… mẹ của chồng.

Xem chi tiết 

8-3 đầm ấm của mẹ chồng - nàng dâu  628

 8/18/2020  | 

Mẹ tôi đã ngoài 60, ở nhà làm ruộng, quanh năm vất vả nên cả đời chẳng mấy khi biết đến ngày 8-3. Khi chúng tôi lớn lên, muốn tặng quà cho mẹ dịp này, dịp nọ, mẹ cũng gạt đi, cho là “lắm chuyện”, “tốn tiền”.

Xem chi tiết 

Ăn chung hay ăn riêng?  773

 8/18/2020  | 

Nhiều nàng dâu than thở họ xảy ra chuyện bất hòa chỉ vì ăn chung với bố mẹ chồng, muốn ăn riêng để được tự do. Thế nhưng, trong chuyện ăn riêng cũng không ít tình huống khó xử, khiến mẹ chồng, con dâu lại thêm phần lục đục.

Xem chi tiết 

Anh không muốn là “người thừa” trong nhà  670

 8/18/2020  | 

“Giời đất ơi! Con vừa ăn xong mà anh đùa thế, nó ọe hết ra bây giờ!”. “Anh lau nhà thế này thì làm sao em dám cho con xuống sàn?”…. Tiếng em cứ lanh lảnh theo anh từng cử chỉ, từng hành động, từng việc làm của anh khiến đôi khi anh cảm thấy mình vô dụng và trở thành “người thừa” trong chính ngôi nhà của mình.

Xem chi tiết 

“VIP” trong nhà  647

 8/18/2020  | 

Vừa về đến nhà, thấy chiếc ti vi mới coóng, anh đã nổi nóng, quẳng mạnh chiếc cặp xuống đất rồi bỏ về phòng, không quên thốt một câu khó nghe: “Cái nhà này lộng hành hết rồi, chẳng ai xem tôi ra gì!”. Đang ngồi hát karaoke vui vẻ, cả nhà chợt lặng đi.

Xem chi tiết 

Cái đuôi  695

 8/18/2020  | 

Người ta thường viện lý do “vì yêu” để biện minh cho những hành động đôi khi thái quá của mình. Tuy nhiên, trở thành “cái đuôi” của ai đó lại khiến cả “cái đuôi” lẫn “khổ chủ” đều không vui...

Xem chi tiết 

Cận Tết rồi, vợ ơi!  710

 8/18/2020  | 

Anh vừa đi làm về đến cổng thì bắt gặp hai thằng con chạy ra chặn đầu xe làm nũng:

Xem chi tiết 

Chiêu độc trị chồng nghiện game  681

 8/18/2020  | 

Nghĩ bụng tất cả cũng tại cái máy tính, đập đi là xong. “Ai ngờ mới tắt màn hình chị đã ăn một phát tát. Rút hẳn nguồn ra, chồng chị "khuyến mại" thêm phát nữa nổ đom đóm. Chị ức quá bỏ đi, hắn cũng chẳng thèm giữ. Chị nhận ra với những thằng chồng nghiện game thì vợ con không bằng cái máy tính”.

Xem chi tiết 

Đau đầu tìm người giúp việc sau Tết  643

 8/18/2020  | 

Nhiều gia đình khốn khổ vì sau Tết, người giúp việc về quê rồi ở lại luôn, hoặc "nhảy" sang nhà khác có mức lương hấp dẫn hơn. Cuộc sống của nhiều nhà bị đảo lộn hoàn toàn. Trước tình cảnh này, bạn phải xoay sở thế nào đây?

Xem chi tiết 

Ghen ngược  625

 8/18/2020  | 

Vấn nạn vừa ăn cướp vừa la làng, cướp chồng người khác rồi quay ngoắt 180º sang đánh ghen, đe nẹt, hăm doạ người vợ hợp pháp không còn là chuyện hiếm thời nay.

Xem chi tiết 

Hoài niệm dấu yêu  618

 8/18/2020  | 

Họ chia tay nhau chỉ vì sự hiểu lầm - một trong muôn vàn lý do khiến những đôi tình nhân trên thế gian này phải hối tiếc khi nghĩ về cuộc tình đã qua.

Xem chi tiết 

Lạt mềm buộc chặt  756

 8/18/2020  | 

Hà mệt mỏi nằm vật ra ghế, chẳng buồn cởi giày. Cứ tưởng sẽ có một buổi tối trút hết nỗi niềm cho bạn, vậy mà cô lại phải ôm cái ấm ức về không. Nhìn cảnh đầm ấm của gia đình Lan, Hà cũng không nỡ cho bạn buồn lây.

Xem chi tiết 

Ly dị nàng tiên tửu  701

 8/18/2020  | 

Tớ vừa đi nhậu về, kể ra so với mọi hôm thì vẫn còn “tỉnh táo tầu” chán, ấy thế mà vừa mới thò môi thơm vào má mụ thì mụ đã nhăn mặt: “Khiếp quá, đóng cái nắp cống lại đi”.

Xem chi tiết 

Ly hôn không phải là vũ khí  637

 8/18/2020  | 

Một ngày đẹp trời nọ, hai vợ chồng có chuyện bất đồng quan điểm, cãi qua cãi lại, cảnh cáo rổi mà chồng không chịu nhận khuyết điểm, không chịu thay đổi, vẫn chứng nào tật nấy. Tức mình, tối ngủ không được, đã thế cô bạn lại còn xúi “chồng thế thì bỏ quách đi cho rồi”, thấy mình quá khổ. Vậy là hy hoáy viết đơn ly hôn và hí hửng đưa cho chồng ký. “Anh có giỏi thì ký đi, đường ai nấy đi, cho khỏe!”

Xem chi tiết 

Miếng dưa hấu  649

 8/18/2020  | 

Vào buổi trưa một nọ, tôi tan làm trở về nhà, nóng quá đến nỗi đầu chảy đầy mồ hôi, mở tủ lạnh ra xem, không ngờ bên trong có nửa quả dưa hấu mát lạnh, tôi mừng rỡ và vội lấy ra ăn một cách ngon lành.

Xem chi tiết 

Mong em thay đổi  645

 8/18/2020  | 

Ngày trước, em nhu mì, ít nói, hiền hậu bao nhiêu thì giờ đây, theo thời gian, những ưu điểm ấy dần dần bay biến.

Xem chi tiết 

Người may mắn nhất  621

 8/18/2020  | 

Thật bất ngờ, thời gian đã mang đến cho Mai một cuộc hôn nhân ngọt lịm. Tình yêu đã lớn lên theo thời gian.

Xem chi tiết 
Like Fanpage Để Ủng Hộ Chúng Tôi Duy Trì Website